Đón thằng bạn từ Liên Xô du học trở về, tôi đã hí hửng nghĩ ngay đến  việc bắt cậu chàng đi một vòng quanh hồ Tây cho đến khi mỏi nhừ cả chân  và cái bụng cồn cào đói rồi mới đưa cu cậu vào ăn ở nhà hàng bánh tôm để  cho đã cái sự thèm thuồng sau bao năm ở nơi xứ người.

Ảnh: vongquanhvietnam
  Bao năm xa quê, với nó là bấy nhiêu nhớ nhung về đất nước. Nó nhớ lắm  những chiều đi phủ Tây Hồ cùng mẹ, nghe tiếng chuông chùa văng vẳng… Và  quên sao được những giây phút cùng lũ quỷ sứ chúng tôi tụ tập ăn bánh  tôm cho đến no căng mới xoa bụng đi về…

Ảnh: skkuvn
  Chừng năm năm trở về trước, khung cảnh những bà hàng rong quẩy bánh tôm  bán còn theo thơm nồng các ngõ phố ven hồ Trúc Bạch, hồ Tây (Cổ Ngư)  hay ở cổng trường Bảo Hộ trên đường Thụy Khuê. Bánh tôm giờ chỉ còn thấy  ở trong nhà hàng. Không còn bóng dáng của những bà hàng rong chao bột,  tẩm tôm, với đông đúc trẻ con, người già vây quanh hồi hộp, thèm thuồng  chờ những mẻ bánh vớt ra khỏi chảo mỡ. Nét xưa ấy dẫu chìm khuất đâu đó  nhưng trong cảm nhận của người Hà Nội, món ngon ấy đã lắng sâu vào tiềm  thức đến khó phai nhòa.

Hồ Tây khi hoàng hôn – Ảnh: blog.360.yahoo
  Men theo con đường vào phủ dài chừng 1 km, những hàng bánh tôm san sát  như lời mời khách vãn cảnh chùa thưởng thức tinh túy của trời nước hồ  Tây. Nét văn hóa ẩm thực ấy đã nên duyên trong lòng thực khách. Thưởng  thức bánh tôm Cổ Ngư, nhâm nhi vài ngụm bia nhỏ, ngắm cảnh hoàng hôn  buông xuống trên mặt hồ mà thấy phong cảnh hữu tình đến lạ!
  Công thức làm bánh tôm không cầu kỳ nhưng vô cùng tinh tế. Trứng vịt  đánh đều trong bột mì và bột năng cho đến khi sền sệt, để chừng 30 phút  là mang ra dùng được. Những lát khoai lang xắt sợi phải ngâm qua nước  muối loãng để mất chất nhựa. Muốn bánh ngon thì phải chọn tôm hồ Tây thì  thịt mới ngọt. Tôm được rửa sạch, cắt bớt râu, chân, ướp trong gia vị  hạt nêm và tiêu thơm cho ngấm đều rồi cho vào chảo mỡ phi hành tỏi xào  cho tới khi chuyển màu là vừa.

Ảnh: muivi
  Thằng bạn tôi hứng thú nhất là lúc được xem bà hàng cho bánh vào chảo.  Đun dầu nóng đến khi sôi lăn tăn, dùng muôi trũng múc hỗn hợp bột khoai,  xếp hai con tôm lên trên nhúng muôi vào chảo dầu, rán vàng giòn rồi mới  vớt ra để ráo dầu. Nhìn mà đã thấy thèm thuồng, cồn cào trong bụng. Cái  ngọt của tôm cùng với cái giòn giòn, ngầy ngậy của bánh và vị khoai  thơm nồng hòa trong vị chua, cay, mặn, ngọt của nước chấm, dưa góp mà  thấy ngất ngây nơi đầu lưỡi. Sướng vô cùng khi tận hưởng từ từ cảm giác  bánh tan trong miệng quyện hòa với cái sần sật, chua chua, ngọt ngọt của  dưa góp và thả mình trong cái thoáng đãng của khí trời, cái rộng rãi  của mặt hồ mà ngỡ lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh.

Ảnh: tintuc.datviet
  Trong nhịp sống hối hả, biết bao người đã bỏ lại phía sau những nét  tinh tế của nghệ thuật ẩm thực. Nhưng cùng với thời gian, phong cách  thưởng thức bánh tôm vẫn còn vẹn nguyên như tâm hồn người Hà Nội: thanh  tao, nhẹ nhàng mà níu lòng khách thập phương, người xa xứ tìm về…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét